Nếu Nguyệt Nương chết, thật không công bằng cho nàng ấy. Không hiểu sao, Trúc Chi chỉ có ý nghĩ duy nhất trong lúc này: Phải cứu Nguyệt Nương bằng mọi giá, dù cô không chắc mình có cứu được nàng hay không. Cô lập tức lao người xuống hồ sâu.
Trúc Chi không hiểu tại sao cảm xúc bên trong cơ thể mình mãnh liệt như vậy, một lòng muốn cứu Nguyệt Nương. Người con gái ấy quá khổ rồi. Nàng đem lòng yêu một tên lợi dụng tấm chân tình của nàng. Gã lừa nàng ấy thì thôi, lại còn nói những lời độc ác như vậy. Loại đàn ông này không nên tiếp tục tồn tại trên đời. Nếu Trúc Chi giáp mặt với gã ngoài đời, cô sẽ tự tay giết chết gã.
Trúc Chi nắm được một tay của Nguyệt Nương. Không ngờ cô có thể chạm vào Nguyệt Nương. Đây không phải là giấc mơ ư? Lần trước cô nào giúp được nàng ấy.
Trúc Chi không muốn nghĩ nhiều nữa, cô sẽ hỏi Huyết Yêu sau, hắn nhất định có câu trả lời. Cô kéo Nguyệt Nương lên thuyền. Cô quan sát xung quanh một chút, thầm hy vọng Mạnh Quân không quay lại ngay lúc này.
Trúc Chi nhớ lại cách hô hấp nhân tạo mà mình đã học, cố hết sức cứu sống Nguyệt Nương. Ông trời quả nhiên giúp đỡ cô, hoặc mạng của Nguyệt Nương chưa tận theo sự tưởng tượng của Mạnh Quân. Gã không ngờ rằng có người biết nơi này mà cứu được Nguyệt Nương.
Nguyệt Nương nhớ lại lúc chìm dưới đấy hồ, nàng tưởng rằng mình đã chết, đôi mắt oán hận nhìn trời một lần cuối, tự thề: Nàng mà còn sống, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352380/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.