Nhất Uy phản ứng rất nhanh. Cậu kéo Trúc Chi tránh được đòn tấn công của rắn khổng lồ. Hai người ngã nhào xuống đất, Trúc Chi đè lên cánh tay của Nhất Uy.
Con rắn vẫn không buông tha cho họ. Nó nhân cơ hội cả hai vẫn chưa định thần, liền vươn cái đầu lên cao một lần nữa. Nó đớp lấy cánh tay đang muốn bảo vệ Trúc Chi của Nhất Uy.
Trúc Chi nhạn chóng đẩy Nhất Uy sang một bên né được một đòn vừa rồi. Nhưng điều đó khiến con rắn điên tiết một lần nữa. Nó dùng đuôi quấn quanh người cô.
Nhất Uy không thể mạo hiểm chém con rắn. Vì nó bây giờ đang cố siết chặt Trúc Chi đến chết. Và nếu cậu chém lệch hướng một chút, tính mạng của cô có thể nguy hiểm.
Nhất Uy lo lắng, đứng ngồi không yên. Còn Trúc Chi vừa bị nghiền nát bởi sức mạnh của con rắn, vừa nghĩ cách với tay rút lấy cây trâm trên đầu xuống. Đáng tiếc, tay của cô cũng bị kẹt cứng, không cách nào thoải ra được.
Nhất Uy bay lên cao, ngang tầm với cái đầu rắn. Cậu muốn chém đứt đầu con rắn, đến khi đó nó sẽ chết và buông Trúc Chi xuống.
Nghĩ là làm ngay, Nhất Uy vung kiếm về phía đầu con rắn. Lại không ngờ con rắn nhanh chóng tẩu thoát cùng với Trúc Chi. Cậu đành bay xuống, trực tiếp dùng hai chân rượt theo con rắn.
Trúc Chi hơi khó thở. Nếu cô không nhanh thoát khỏi con rắn, cô sẽ bị nó nghiền nát đến chết, chứ đừng nói đến cơ hội giết được nó.
“À. Phải rồi.”, Trúc Chi vừa tỉnh ngộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352378/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.