Kẻ để lại bức thư là một người khác. Gã vẫn chưa xuất hiện, đồng nghĩa với việc gã chỉ muốn cô đến đây không công. Gã có mục đích khác, cái mục đích gì mới được, cái mục đích gì lại khiến cô đến đây?
Trúc Chi chạy nhanh ra khỏi cổng. Cô thấy Nhất Uy hớt ha hớt hải chạy đến. Cậu la toáng lên:
“Mẹ của chị bị thương, ý em là Tiểu Bạch. Thầy Đạo không rời khỏi nhà một chút nào cả. Nhưng có kẻ đến nhà chị lục tung mọi thứ còn làm Tiểu Bạch bị thương.”
Trúc Chi không ngờ mình bị trúng ké điệu hổ ly sơn. Có kẻ muốn dụ cô ra khỏi nhà và thực hiện ý đồ của mình.
Nhất Uy không chần chờ thêm phút giây nào nữa, cậu vội vàng cùng Trúc Chi về nhà. Trên đường đi, Nhất Uy kịp kể lại chuyện xảy ra.
Nhất Uy đang theo dõi thầy Đạo. Thầy chỉ ở lại một chút vì công việc nhiều, hoặc thầy mới vừa chuyển đến cần phải xử lý nhiều chuyện. Thầy trở về nhà và đóng cửa kín mít, cậu không thể lén vào bên trong vì trước cửa nhà thầy nuôi một con chó và hở thấy cậu thì con chó lại tru lên một cách điên dại. Thầy Đạo đã chạy ra ngoài ba lần xem xem con chó bị cái gì. Cuối cùng, Nhất Uy đành bỏ cuộc, không theo dõi tiếp nữa bởi vì đã đến 7 giờ và thầy không ra ngoài. Nghĩa là, thầy không phải kẻ đã hẹn gặp Trúc Chi.
Nhất Uy nhận được cuộc gọi của Thiên Thanh khi anh cố gọi cho Trúc Chi không được. Anh ấy nói, Tiểu Bạch bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352372/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.