Trúc Chi và Nhất Uy đi xuống dưới đất gặp Hải Phong bên dưới. Cậu nhìn thấy ngọn lửa cháy lớn từ phía trên lầu, rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì. Trúc Chi nở một nụ cười thật tươi cho Hải Phong rồi giải thích:
“Chúng đã bị lửa thiêu rụi rồi.”
Hải Phong vẫn chưa thôi nhìn về phía căn nhà hoang đổ nát kia, cậu nghi ngờ:
“Nếu lửa địa ngục mới giết được chúng thì hai người đào đâu ra lửa địa ngục?”
“Nhờ cuốn sách của ông hết.”, Trúc Chi đẩy Hải Phong về phía trước, vừa đi vừa nói, “Chỉ cần dùng một ngọn lửa bình thường pha chút máu trinh nữ là có lửa địa ngục rồi.”
Trúc Chi nối dối cho qua chuyện. Cô không thể tiết lộ người cho họ lửa địa ngục là Huyết Yyê cho. Dù đã xem cậu ấy là bạn, cô cũng không muốn tiết lộ về Huyết Yêu cho cậu ấy biết.
Hải Phong bán tín bán nghi nhưng không hỏi cô về chuyện đó nữa. Quan trọng cậu đã được an toàn và đám thợ săn đã bị giết chết.
“Người gác đêm mà hai người nói có cần thêm người không?”
Trúc Chi cười tít mắt:
“Nếu ông muốn tham gia thì tui chịu hai tay hai chân.”
Hải Phong vui mừng chạy theo Nhất Uy và Trúc Chi về nhà. Trong đầu hiện ra nhiều viễn cảnh cùng nhau chiến đấu với kẻ ác cùng với Nhất Uy và Trúc Chi. Lâu rồi cậu mới nở một nụ cười hiếm hoi. Trúc Chi và Nhất Uy không biết rằng, hai người đã đem lại chút ấm áp mà Hải Phong vẫn luôn muốn có suốt một tháng qua.
Trúc Chi giáp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352348/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.