Vô Ảnh mời Bạch Sư ngồi xuống ghế tiếp tục nói, gã không trụ nổi trên tay của Thanh Lâm nữa rồi. Lão cũng nhận ra sự mệt mỏi quá độ trên gương mặt của Vô Ảnh. Lão ra lệnh cho đám thuộc hạ mang trà bánh lên mời Vô Ảnh và Thanh Lâm dùng tạm (Thanh Lâm cương quyết không dùng đồ của thần chết mời, ai biết được bên trong ly nước kia bỏ cái gì vào đó chứ).
Khi cả ba người an tọa trên ghế, Vô Ảnh nói:
“Vì Ngọc tự cho rằng trái tim của Lôi Trí là của tiểu ma vương – đứa con thất lạc của Quỷ vương.”
Bạch Sư nghe đến hai từ “Quỷ vương” liền bị dọa đến phát sợ. Những kẻ máu mặt không ai không biết danh xưng “Quỷ vương” kia. Mặc dù nghe đâu hắn đã chết trong trận chiến giữa thần và quỷ cách đây cả ngàn năm, nhưng cái tiếng tăm lẫy lừng của hắn vẫn còn được lưu truyền từ đời này qua đời khác trong Âm giới.
Chỉ có điều, Bạch Sư hơi ngờ ngợ cái chuyện Quỷ vương có con. Cái chuyện đó không phải là chuyện không tưởng hay sao? Nếu Quỷ vương có tình nhân, không lẽ chuyện đó không đáng trở thành một xì – căng – đan chấn động nhất thiên hạ ư?
Bạch Sư gõ ngón trỏ xuống mặt bàn liên tục, mắt nhìn thẳng vào mắt của Vô Ảnh, miệng thì hỏi:
“Ngươi nói thật sao? Quỷ vương thật sự có một đứa con?”
Vô Ảnh cười cười trả lời:
“Bạch Sư có khả năng đọc được đối phương có đang nói dối hay không. Nếu ta nói dối, huynh ắt hẳn đã biết rồi.”
Bạch Sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352305/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.