Vô Ảnh và Thanh Lâm chưa kịp mở miệng giải thích điều gì đã bị đám thần chết tấn công. Thanh Lâm đã nghe Vô Ảnh nhắc nhở về điểm yếu của chúng, cây lưỡi hái kia có thể giết chết chúng. Nhưng làm sao có được cây lưỡi hái từ đám thần chết thì Vô Ảnh không thèm chia sẻ gì.
Còn may cho Thanh Lâm, cậu dùng móng vuốt âm cẩu làm vũ khí chủ đạo. Tốc độ chiến đấu tự dưng tăng lên gấp mười lần bình thường. Cậu tin rằng đây là cơ thể cậu tự điều khiển khi cậu gặp nguy hiểm. Nó đúng là tự né, tự đánh đòn với những tên kia.
Vô Ảnh dùng thanh kiếm lưỡi hái y chan lưỡi hái tử thần của đám thần chết đỡ lấy đòn hiểm từ chúng. Năm tên bao vây lấy Vô Ảnh và khó lắm gã mới tập trung đánh một cùng một lúc với chúng. Chúng mạnh hơn gã và gã ghét phải nói rằng gã sắp thua tới nơi.
Thanh Lâm bị chém một nhát ngang ngực, một tên thần chết đá cậu văng ra xa. Thế nhưng điều kì lạ đã xảy ra, vết thương trên ngực cậu tự lành rất nhanh, đôi mắt biến thành màu đỏ và Thanh Lâm nhếch môi cười đểu cáng, hai răng nanh lộ rõ ra bên ngoài. Cậu đoán cơ thể của cậu tự chuyển đổi khi nhận ra bản thân đang gặp lâm nguy. Bởi vì thú thật cậu chẳng hề hay biết làm cách nào mà cậu tự dưng dùng được sức mạnh của âm cẩu.
Thanh Lâm đứng thẳng dậy giơ cao năm ngón tay nhọn hoắt ra trước mặt bọn thần chết. Chúng vẫn chưa nhận ra móng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352304/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.