Nhất Uy và Thanh Lâm giờ mới nhớ ra vụ này. Hai thằng cũng trở nên gấp gáp như Trúc Chi. Họ vừa để Lôi Trí rời đi trước mặt mình. Trúc Chi tức giận chính mình vì không nhớ ra chuyện này sớm hơn.
Trúc Chi gấp rút nói:
“Chúng ta cứ để chuyện nghiệp gì đó của dì dượng sau đi. Trước mắt phải bắt lại Lôi Trí cho bằng được.”
“Sao vậy?”, Vô Ảnh lớ ngớ hỏi. Không phải anh không thấy nét mặt của ba đứa nhỏ, chỉ là anh cũng muốn biết chuyện gì khiến cả ba hoảng sợ cở đó.
Trúc Chi giải thích nhanh:
“Em nghĩ Lục Trung hiểu nhầm Lôi Trí là tiểu ma vương bởi vì hắn có hình xăm trên cổ. Bọn chúng đang cần lấy trái tim của Lôi Trí và giết chết một trăm nạn nhân mà chúng đã bắt được. Chúng ta phải giấu Lôi Trí trước khi bị chúng bắt mất.”
Vô Ảnh hậm hực:
“Giờ tụi mình còn phải lo cái mạng của một kẻ ăn xác chết nữa hả?”
Huyết Yêu xuất hiện chặn đầu cả đám lại. Trên tay hắn đang nắm cổ của Lôi Trí, mặt Lôi Trí không vui vẻ gì mấy, bụng thì réo lên vì đói. Nó thiễu não nói với mọi người:
“Mấy người quen biết với Huyết Yêu sao không nói với ta một tiếng? Ta mà biết trước đã sớm cao chạy xa bay rồi.”
Huyết Yêu này đúng là xuất quỷ nhập thần. Làm sao hắn biết cả đám Vô Ảnh đang ở nhà Nhất Uy cơ chứ. Hắn lại còn nhanh tay bắt Lôi Trí trước khi cả đám kịp làm chuyện đó nữa. Cái đầu của hắn đang nghĩ gì thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352296/chuong-171.html