Lan Anh không hòa vào không khí vui vẻ của mọi người. Cô ả vẫn không cam tâm khi tiểu ma vương của ả lại quá tin vào con người của Hữu Lực. Gã là kẻ thù không đội trời chung của Quỷ vương, làm sao nói tha thứ là tha thứ được. Huống hồ, chính tay Quỷ vương còn giết người gã yêu trước mặt gã. Không lý nào gã lại đối xử tốt với tiểu chủ nhân được. Nhưng ả quyết định giữ trong lòng ý định trông chừng Vô Ảnh trong tầm mắt. Ả nhất định không để gã có cơ hội hãm hại tiểu chủ nhân.
Trúc Chi bắt đầu giao trọng trách đầu tiên cho Lan Anh:
“Nguyên Sâm hiện giờ chưa xuất hiện tăm hơi. Em đồ rằng lão đang có ý định lớn hơn việc sở hữu Thanh kiếm của Quỷ vương. Nên em giao cho chị nhiệm vụ đầu tiên nếu chị không phiền.”
Lan Anh lập tức quỳ xuống nói giọng tuân mệnh:
“Thuộc hạ cho dù có lên núi đao, xuống biển lửa cũng sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, thưa tiểu chủ nhân.”
“Bằng quan hệ ngoại giao của mình hãy tìm hiểu xem Nguyên Sâm hiện đang núp lùm ở đâu nhé. Em biết chị được mệnh danh là nữ hoàng bóng đêm, chắc phải có đàn em chạy việc cho mình chứ.”
“Thuộc hạ sẽ tự mình làm điều đó thưa tiểu chủ nhân, cho dù thuộc hạ bỏ mạng cũng sẽ tìm ra tên ác ma kia cho tiểu chủ nhân.”
Trúc Chi đỡ Lan Anh dậy và nói:
“Không được bỏ mạng. Đây là mệnh lệnh.”
Lan Anh nhìn vào đôi mắt chứa đầy sự dịu dàng của Trúc Chi mà mỉm cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352292/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.