Mọi người trong căn phòng dường như cũng cảm nhận được chút bất lực của Huyết Yêu. Theo như họ biết, Huyết Yêu không phải kiểu người dè chừng bất cứ một ai cho đến khi Ngọc Tự xuất hiện. Không khí lúc này trở nên u ám lạ thường, mặc dù ánh nắng mặt trời đang chiếu gắt gao vào khuôn mặt họ.
Trúc Chi muốn mọi người phân tán nỗi lo lắng của mình bèn quay sang nói với Vô Âm:
“Vậy anh nói cho tụi này biết chuyện vì sao anh lại trở thành Vô Âm được chưa? Tại sao ông ta đối xử tàn nhẫn như vậy với anh?”
Nhất Uy và Thanh Lâm gật đầu phụ họa. Hai người cũng muốn biết nguồn cơn sự việc đã xảy ra thế nào. Tuy nhiên vì không biết Trúc Chi lúc này chính là Trúc Chi đã cứu mạng mình, nên Vô Âm chưa chịu tâm sự chuyện đời tư của mình.
Trúc Chi bất mãn nói:
“Cho dù đã ở trong thân thể khác thì anh cũng tự mình đoán được tui là ai chứ?”
Trúc Chi đưa tay ra không khí và đón lấy Thượng Nguyệt đang bay về phía mình. Bác bảo vệ sửng sốt vài giây. Bác vẫn chưa quen nhìn thấy người nào khác ngoài Thủy Hà sử dụng được Thượng Nguyệt. Bác và Vô Âm lúc này cũng đoán ra người đứng trước mặt mình là ai.
Lúc này Vô Âm mới bớt căng thẳng. Gã chuẩn bị kể chuyện thì Huyết Yêu ngăn lại. Hắn nói với mọi người:
“Đón thêm vài thành viên cho đủ bộ đã.”
Hắn phất nhẹ cánh tay, Đổng Cô từ óng tay áo chui ra trước mặt mọi người. Ả nhanh chóng chạy về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352291/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.