Huyết Yêu cùng với thần khuyển biến mất. Đến khi thần khuyển xuất hiện trên núi nơi mà Trúc Chi và Linh Đàm vừa mới ôm chầm lấy nhau. Hắn suýt nữa muốn bay đến chém bay đầu tên Linh Đàm kia. Gã cả gan ôm lấy người của hắn. Hắn không chạy ra ngăn cản, hắn muốn xem thử tên Linh Đàm đó muốn gì, có phải gã là người đã bắt cóc Trúc Chi hay không. 
Trúc Chi khó lắm mới kéo gã ra khỏi người mình. Cô trừng mắt nhìn gã. Cô bực mình quát: 
“Anh đừng có mà được nước làm tới. Anh mà là con người tôi đã tố anh cái tội xâm hại tình dục rồi nhé.” 
Linh Đàm nói với Trúc Chi: 
“Xin lỗi. Cô có gương mặt giống nàng ấy, ta không kiềm lòng được. Nàng ấy tên Huệ Tâm. Nàng đã bị Nguyên Sâm giết chết, đứa con gái bé bỏng của ta đang thất lạc đâu đó ngoài kia.” 
Trúc Chi khoanh tay hỏi: 
“Thế cho nên anh đã thoát khỏi nơi giam giữ và đi tìm lão ư? Đây là tâm nguyện của anh?” 
Linh Đàm ngạc nhiên nhìn Trúc Chi. Làm sao cô gái nhỏ bé này lại có khuôn mặt giống người vợ đã chết của hắn, lại còn biết hắn đã tẩu thoát khỏi cái lồng giam giữ mình nghìn năm kia. Lẽ nào cô không phải người bình thường? Linh Đàm hỏi cô: 
“Cô không phải là con người? Làm sao cô biết ta đã tẩu thoát khỏi đó.” 
Trúc Chi đâu thể nói huỵch toẹt ra chính Huyết Yêu đã đưa cô đến sào huyệt kia tìm gã và phát hiện gã đã chạy trốn. Suýt chút nữa cô và Huyết Yêu còn bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352252/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.