Nguyên Sâm miệng thì nói rất thâm tình, nhưng lực tay lại siết mạnh như muốn nghiền nát thân thể yếu mềm của Đan Hy. Cái ôm mạnh bạo của gã khiến nàng có phần sợ hãi hơn là cảm động, bằng chứng là nàng đang run lên trong vòng tay của gã. Một khi nàng mở miệng nói lời từ chối gã, gã sẽ thật sự giết chết nàng.
Nguyên Sâm lạnh lùng nói:
“Ta không cho phép nàng, không cho phép nàng... Nàng chỉ thuộc về một mình ta.”
“Sâm, nghe nè, em không phải đồ vặt. Em không thuộc về ai cả, em thuộc về chính em. Nếu anh còn xem em như một người bạn, anh hãy thả em ra đi. Làm ơn, anh đang làm em đau.”
Đan Hy cố gắng thoát khỏi vòng tay của Nguyên Sâm. Nàng vùng vằng mãi, nhưng gã cố chấp ghì chặt lấy nàng, khiến nàng đau đớn. Hành động này vô tình khiến nàng hiểu rằng gã đang khước từ lời cầu xin của nàng, không xem nàng là bạn bè nên mới không thả nàng ra.
Nguyên Sâm đoán nàng đã bỏ cuộc, ngoan ngoãn chịu đựng cái ôm của gã. Nàng nói, cũng không phản ứng, chỉ đứng im như một thân xác đã chết trong tay lão.
Nguyên Sâm cuối cùng cũng không thể chịu đựng sự im lặng đáng sợ của nàng, gã buông nàng ra. Gã nhìn vào khuôn mặt vô hồn của nàng, âm thầm rùng mình. Gã chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt giá lạnh đó của nàng, ánh mắt như thể nàng đang nhìn một kẻ mà nàng rất chán ghét, ánh mắt khiến trái tim của gã nhói đau.
Nguyên Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137235/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.