Trúc Chi bị đôi mắt sâu và đen của xương hắc ám nhìn chòng chọc, và cô thề rằng khi cô nhìn vào đôi mắt nó, trái tim của cô đau đớn như sắp nổ tung. Cô cảm thấy đau khổ vô cùng, những lời nói khiến cô bị tổn thương đang vang vọng trong đầu của cô và bộ dạng say khướt của dượng ba lại hiện ra rõ mồn một.
Khi Trúc Chi đang cảm thấy đau khổ và muốn chết luôn trong mảnh ký ức kia thì chuyện lạ xảy ra trong tích tắc. Tích tắc thứ nhất, cô thấy có một bóng đen lướt ngang qua. Tích tắc thứ hai cô rơi tỏm xuống đất. Cô thấy cái đầu lâu bị đứt lìa, rơi xuống cạnh chân của mình. Cô sợ hãi ném nó sang một bên.
Lúc này Trúc Chi mới ngước mắt nhìn kẻ vừa mới xuất hiện. Đó là một gã đàn ông khoảng chừng hai mươi đến hai mươi lăm tuổi, mái tóc của hắn đỏ rực, hắn mặc bộ áo dài nam ngày xưa màu cũng đỏ rực như màu tóc, trên tay cầm một cây quạt (không rõ được làm bằng chất liệu gì). Hắn lạnh lùng nhìn đám xương khô ấy và chỉ trong vài phút đã chặt đầu chúng. Hắn lôi thứ gì đó ra và hút chúng vào bên trong.
Tên tóc đỏ quay sang nhìn Trúc Chi. Trong một thoáng, cô tưởng gã đàn ông sẽ đưa tay kéo cô đứng dậy, nhưng cánh tay của hắn chỉ dừng lại ở vạt áo chính mình, vì hắn thấy trên đó còn sót lại chút máu tươi của đám xương khô (Trúc Chi không biết bộ xương thì lấy đâu ra máu nữa). Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137206/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.