Hắc Nương chán ghét bộ mặt dửng dưng, chẳng sợ hãi thứ gì của Trúc Chi. Nghĩ xem, ả từng tung hoành ngang dọc một thời, từng khiến tam giới điêu đứng, phải đích thân tên Thiên tử xuống mới có thể hạ được ả. Nhưng xem cái miệng chẳng đáng yêu tẹo nào của Trúc Chi mà xem, cứ như ả chỉ thuộc hạng tép riu, chẳng đáng làm đối thủ ngang cơ của cô vậy.
“Hừm.” Hắc Nương bực mình gần như nhả ra khói nếu ả có thể. Ả sẽ khiến Trúc Chi quỳ dưới chân mình và xin tha mạng. Ả đã từng khiến nhiều người khiếp sợ và Trúc Chi kia chẳng thể nào là ngoại lệ đâu.
Hắn Nương hướng mũi kiếm của mình xuống đất khiến nó nứt ra một đường dài ngoằn ngoèo. Sau đấy, ả úp lòng bàn tay hướng vào khe hở, đang cố lôi thứ gì đó từ dưới lòng đất. Trúc Chi nhìn kỹ lại thứ ả đang triệu hồi thì cô thụt lùi hai bước, đôi mắt to tròn nhìn thứ quái dị đang từ từ bò lên.
Đó là những bộ xương di động được ả dùng khả năng hắc ám của mình gọi lên. Những bộ xương người gớm ghiếc với những ngón tay dài, sắt nhọn đang từ từ bò lên. Khi nó đứng dậy với cái đầu lâu lắc lư trên cái cổ như một con lật đật, Trúc Chi phải bị miệng bằng cả hai bàn tay mới ngăn mình thét lên inh ỏi.
Trúc Chi nhìn cái đầu lâu lắc lư kia như đang bị nó thôi miên. Suýt nữa cô tưởng nó sẽ rơi xuống đất, nhưng nó vẫn bám trụ trên cái cổ xương bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137205/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.