Thủy Hà kinh ngạc nhìn Y Nguyên, không tin những gì quỷ kiếm đang nói. Nàng cố xem thử đây có phải gã đang diễn trò hay không, nhưng đôi mắt vô hồn không có lấy một chút ấm áp kia đã đáng gục ý niệm cuối cùng trong đầu nàng. Đã vậy Y Nguyên còn túm chặt tay của nàng đặt lên ngực trái của y và nói:
“Không hề có sinh khí, đúng chứ? Ta đang giúp Y Nguyên duy trì mạng sống thêm một chút nữa thôi. Sau đấy, ta không chắc ngài ấy sẽ sống được.”
Quỷ kiếm nói rằng Y Nguyên sẽ chết, Thủy Hà như chết lặng, bàn tay vẫn chưa rời ngực của gã. Nàng cảm giác như có thứ gì đó vỡ vụn trong lòng nàng, nó quặn thặt trái tim của nàng, khiến đôi mắt nàng đỏ hoe, cả cơ thể đổ gục xuống chiếc thuyền nhỏ (Nhậm Tuyền còn tưởng nàng rớt xuống nước nữa, bởi vì âm thanh rất lớn).
Chẳng phải nàng luôn muốn giết chết gã ư? Nếu gã chết, chẳng phải nàng sẽ rất vui mừng vì trả được mối thù xưa ư? Tại sao trái tim của nàng lại đau đớn như vậy. Nước mắt cứ thế tuôn rơi, không cách nào ngừng lại được. Và rồi nàng bật khóc, như lần nàng biết nàng không được gặp lại Hữu Lực.
Bàn tay của nàng siết chặt bàn tay của gã, môi run run nói được vài từ:
“Làm sao mới có thể cứu được hắn?”
Thủy Hà đương nhiên đang hỏi quỷ kiếm mà không phải Nhậm Tuyền. Vì thế anh ta đành trở thành một gã chèo thuyền vô hình, chuyên tâm chèo về phía bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137179/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.