Nguyên Sâm liếc Huyết Yêu, nhưng vẫn không tỏ ra sợ hãi gì cả. Dù sao lão thật sự đã hạ độc trùng tam và Nguyên Lực sẽ không bao giờ biết được lão chính là hung thủ. Thằng bé là một người tài, có điều nó quá hiếu thảo, không nỡ rời xa cha mẹ, nên buộc lòng lão phải hạ độc nó. Sau đó ký ức mà nó nhớ được sẽ do lão điều khiển, về sau nó hoàn toàn nằm gọn trong lòng bàn tay của lão.
Nguyên Sâm và Huyết Yêu thì thích trò chuyện với nhau thay vì lao vào nhau trước như Nguyên Lực và Diệu Khang. Dù sao cũng rất lâu rồi cả hai mới lại gặp nhau, huống hồ lão thích làm Huyết Yêu bẽ mặt trước khi vùi mặt vào đánh nhau. Lão khá tin tưởng chuyện hắn đang đi lệch kế hoạch ban đầu mà hắn đã lập ra.
Lão cười đầy giả tạo. Lão nói với Huyết Yêu:
“Kế hoạch của con thành công chứ? Coi bộ đã nhận ra sâu chuỗi kia là giả, nên mới đến đây nhanh như vậy.”
Huyết Yêu mặc kệ vẻ mặt sợ sệt của những tên phía sau, bàn tay vẫn không ngừng phê phẩy cái quạt và miệng thì cười một cách điệu nghệ, chẳng giống hắn lúc bình thường chút nào. Nhưng Nguyên Sâm không cảm thấy lạ, hẳn là hắn đang quê độ vì bị lão chơi một vố đây mà. Làm sao hắn lường trước được việc lão đã đổi cái sâu chuỗi kia, làm sao hắn ngờ nổi rằng lão đã hạ độc vào chuỗi hạt khi cứu Trúc Chi, làm sao mà hắn có thể đoán ra lão đã phát hiện Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137165/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.