Diệu Khang không thể cứu người đã chết. Gã lắc đầu, đau lòng chuẩn bị dọn sạch hai thi thể và đem họ đi chôn, coi như giúp họ việc cuối cùng. Sau đó gã sẽ phải xuống âm phủ một chuyến, gã muốn gặp linh hồn của hai vợ chồng nhà họ Lý, muốn biết kẻ đã giết chết họ rút cuộc là ai. Nếu ngay cả linh hồn của họ cũng chẳng còn, thì cách duy nhất mà gã có thể nghĩ ra ngay lúc này chính là tìm cho ra Nguyên Lực và hỏi xem người đang giữ thanh kiếm sắt ấy là ai. Kẻ đó có thể là hung thủ giết người.
Diệu Khang chẳng mắc công tim kiếm Nguyên Lực đâu. Bởi vì y vừa xuất hiện ngay sau đó. Trên tay y vẫn còn cầm thanh kiếm dính đầy máu, đôi mắt hoang dại nhìn Diệu Khang như muốn giết chết gã. Chẳng mất nhiều thời gian lắm, gã đã nhận định được người giết chết đôi vợ chồng kia chính là Nguyên Lực. Vì lý do nào đấy mà y phát điên và giết chết cha mẹ mình.
Diệu Khang muốn Nguyên Lực bình tâm trở lại, gã đưa tay định nắm lấy cổ tay cầm kiếm của y, nhưng bị y mạnh bạo hất sang một bên. Đôi mắt của y dính chặt trên hai xác chết cha mẹ đang nằm đó, trên mặt xuất hiện gân xanh và đôi mắt đã đỏ ngầu. Y hiểu lầm Diệu Khang là người giết chết họ. Bởi vì gã là người còn lại ở hiện trường.
Nguyên Lực hướng mũi kiếm vào trái tim của Diệu Khang và hét lên:
“Chỉ vì làm mất kim khâu chết dẫm kia mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137164/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.