Trời mới vừa sáng, nhưng mà đồng hồ sinh học của Hạ Xuân Diệu đã điều chỉnh thành giai cấp bị bóc lột, dần dần tỉnh lại, cau mày còn không muốn mở mắt ra, trở mình trên giường, quấn lấy chăn bông dường như mềm mại quá mức trên giường. Ừm, quả nhiên lại là đang làm mộng xuân, nàng sao có thể ôm Bát Gia ngủ cả đêm, còn chảy nước miếng lung tung trên ngực người ta, còn đang cọ qua cọ lại trên ngực người ta chứ, ừm. . . Nàng dường như còn học một chút mánh khóe nhỏ của tiểu lão bà Cửu Gia, đem chân gác qua người Bát Gia nữa. . .
Ai nha. . . Duỗi một tay ra, chụp tới bên cạnh, trống không. . . Xem đi, nàng liền nói là nằm mơ mà. . . Ừm. . . Ừm. . . Nằm mơ cũng tốt, để nàng vuốt ve an ủi thêm một chút, đậu hũ trong ngực Bát Gia thật mềm a. . .
Bên tai truyền đến một trận thanh âm mở cửa "Kẹt kẹt", nàng vẫn tiếp tục lăn vào trong chăn, tưởng là Xuân Đào bước vào, liền chui đầu vào chăn bông, từ trong chăn phát ra tiếng rên rỉ: "Đêm qua cô lại đi vụng trộm yêu đương rồi? Lạnh như thế còn có hứng thú sao?"
Người vừa bước vào trầm mặc một hồi, nhẹ nhàng đi đến bên giường, bóng đen kia phủ trên người nàng, nàng khẽ nhúc nhích lông mày, lại càng thêm dùng sức chui vào trong chăn.
"Là muốn vụng trộm, chỉ là không có vụng trộm được." Một trận thanh âm nhẹ nhàng vang lên nhưng lại rõ ràng mang theo một tia nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111593/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.