Lại nói, mùng mười tháng hai là một ngày nắng to, làm Hạ Xuân Diệu từ trong chăn tỉnh dậy nhìn thấy mặt trời, trong nháy mắt, liền càng chắc chắn hơn về hành vi ti tiện trông mặt mà bắt hình dong của ông trời, có điều, xét thấy là sinh nhật giai nhân của nàng, nàng liền mở một mắt, nhắm một mắt, cũng lười đi khinh bỉ nó.
Cắn bánh bao, vặn eo bẻ cổ, bánh gatô đã nghiên cứu xong, còn lại chính là hoàn thành công việc hôm nay nên làm, giúp tiểu lão bà người ta nấu thuốc dưỡng thai a, giúp tiểu lão bà người ta cho chó con ăn a, giúp tiểu lão bà người ta đem chính mình sung làm thùng trút giận mỗi tháng mấy ngày a, hôm nay là ngày tốt lành, tùy tiện ngược đãi nàng cũng không sao, nàng tuyệt đối sẽ không suy nghĩ linh tinh. Hắc hắc, ừm, nghe Hoằng Huy nói, Bát Gia hôm nay còn rất bận bịu, sáng sớm liền tiến cung đi thỉnh an Ngạch Nương, còn phải lên triều, sau đó lại phải bò lại chỗ Ngạch Nương dùng bữa. . .
Hừm, thật khinh bỉ phép tắc, một ngày hoa lệ như sinh nhật này, lão cha nhà hắn cũng không mở cửa sau cho hắn, phát cái hồng bao nhỏ, để hắn nghỉ ngơi một ngày, xem ra, có Hoàng đế làm cha cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, than thở một chút. . .
"Ngáp!" Một cái hắt xì quen thuộc từ trong miệng Bát A Ca Dận Tự nhảy ra ngoài, hắn ngây cả người, nhưng ngay lập tức phản ứng lại, không nói tiếng nào, chỉ là khẽ cười một tiếng. . .
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111592/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.