Lại nói, yến tiệc tất niên nhà Tứ A Ca vừa mới trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau, tiếng mắng chửi của thái quản gia đúng hạn mà tới vang vọng trên không trung Cửu A Ca phủ.
"Hạ Xuân Diệu! ! Cô lôi những con gà mái này ra ngoài làm gì! Cô! Cô!" Ngay sau đó âm thanh náo loạn lộn xộn một hồi. . .
"Trứng gà đều sử dụng hết rồi, ta phải dắt hoa lệ tản bộ mới được!"
"Cô, tên tiểu tử này!"
"Ôi! Đừng véo tai ta mà, đừng kéo tóc ta!"
"Cô!"
Tùy ý, bình thản nằm trên giường, nhắm mắt lại, khóe môi Cửu A Ca nhếch lên cười nhạt, với tạp âm bên ngoài dường như mắt điếc tai ngơ, thậm chí còn mang theo hưởng thụ hít sâu một hơi, mắt cũng không mở, chỉ là xoay người, thu mình giữa giường. . .
Một đôi tay ngọc ngà của nữ tử lướt qua khuôn ngực đang mở rộng của hắn, mập mờ vuốt ve, ngay sau đó, một cái đùi trắng nõn cũng gác ngang qua tới, thanh âm có chút bất mãn cất lên: "Gia. . . Nô tài chết bầm nào vậy, mới sáng sớm liền quấy rầy thanh mộng của người ta rồi. . . Đêm qua mệt chết nô gia rồi, nô gia còn chưa có ngủ đủ đâu!"
". . ." Hắn không có đáp lại, đem bàn tay đang sờ soạng ngực hắn đẩy ra, trực tiếp xoay người sang hướng khác, mặt hướng ra cửa sổ, mắt vẫn như cũ không có mở ra, nụ cười nhàn nhạt trên môi sau khi nghe thấy một trận náo động lớn hơn, càng thêm mở rộng đôi chút . .
"Gia!" Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111588/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.