Lại nói, trận tuyết lớn ở thành Bắc Kinh không ngừng rơi, tâm tình tốt của Hạ Xuân Diệu cũng không vì thế mà bị gián đoạn, từ khi chiêu thức thứ nhất hoa lê đái vũ của Hoằng Huy phát huy hiệu quả về sau, Tứ Gia liền triệt để mở một mắt, nhắm một mắt, mặc cho tiểu hài đáng chết kia chơi qua tết, thế là phu xướng phụ tùy, Tứ Phúc Tấn cũng không có chỗ phản đối, còn thừa dịp một đêm trăng đen gió lớn, thấm thía vỗ vỗ vai nàng, bộ dạng "Con trai nhà ta đành nhờ cô chăm sóc rồi", làm cho bờ vai của nàng run rẩy không thôi. . .
Cảm giác được bàn tay Hoàng Hậu Đại Thanh đoan trang hào phóng chạm đến, có thể hình dung là đằng vân giá vũ (đi mây về gió),nhất thời, nàng có một loại cảm giác, bản thân cũng được coi như là tinh anh rường cột nước nhà, cuối cùng cũng có thể sánh ngang tới Bá Nhạc. . .
Việc phải làm liền cứ như vậy được chấp nhận, nhưng kết quả lại không hề tốt đẹp gì, nghĩ cũng biết đi theo tiểu hài tử chết tiệt này thì có thể có kết quả gì tốt đẹp chứ, đơn giản chính là lẻn ra ngoài từ đầu đường đến cuối phố, cái gì cũng đều muốn xem, cái gì cũng đều muốn chơi, trừ những chỗ cấm 18+ , hắn muốn đi cũng không có khả năng, cơ hồ muốn đem thành Bắc Kinh lật lên toàn bộ, cái này thì cũng không sao, nhưng chuyện nàng cực kỳ không thể tiếp nhận nổi chính là. . .
Rõ ràng là nhà của Hoàng đế tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111587/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.