Nhược Vân vô tình nhìn thấy tai nghe trợ thính rơi ở trên giường Hàn Bắc Tiệp mà nhanh chóng cầm lên quan sát. Ở bên trong phòng tắm, lúc này Hàn Bắc Tiệp mới chợt nhớ ra rằng anh đã không cất chiếc tai nghe vào ngăn tủ mà lật đật bước trở ra, Nhược Vân lúc này cũng đã rời khỏi. Anh không nghĩ ngợi nhiều mà vội vàng lật tung cả giường để tìm kiếm. Chắc có lẽ nó rơi rớt ở đâu đó mà thôi.
Ở phía ngoài, quản gia không ngừng lên tiếng gọi anh xuống ăn sáng. Tuy nhiên, vì mải bận tìm kiếm chiếc tai nghe cho nên Hàn Bắc Tiệp không nghe thấy. Đợi mãi mà không thấy anh bước ra, quản gia nhanh chóng mở cửa đi vào thì nhìn thấy Hàn Bắc Tiệp đang lục tung tìm kiếm thứ gì mà lên tiếng hỏi:
- "Cậu chủ, cậu đang tìm cái gì đó?"
Nghe được âm thanh từ một bên tai, Hàn Bắc Tiệp lập tức xoay người nhìn quản gia trầm giọng đáp:
- "Tai nghe trợ thính của tôi có lẽ đã rơi mất ở đâu rồi. Quản gia phiền ông mua cái khác giúp tôi nhé."
Quản gia lập tức gật đầu. Hàn Bắc Tiệp vội vàng chỉnh trang lại áo quần, chợt nhớ ra điều gì đó mà cất giọng nói:
- "À phải rồi. Nhược Vân đã xuống dưới lầu ăn sáng chưa?"
- "Tôi vừa mới thấy cô ấy. Chắc có lẽ đã ngồi bên dưới đợi cậu cùng ăn."
Nghe đến đây, khóe môi Hàn Bắc Tiệp khẽ nở nụ cười nhẹ. Trái ngược với biểu cảm này của anh, vẻ mặt quản gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-trang-le/2933108/chuong-21.html