Những lời mà bản thân đã nói trong cơn mộng mị ngày hôm qua, hiện tại không còn động lại một chút gì trong tâm trí của Hàn Bắc Tiệp. Vừa mới tỉnh giấc, anh đã thấy bản thân đang nằm yên vị trên giường, trên trán vẫn còn mảnh khăn chườm lên, dường như đã có ai đó ở cạnh chăm sóc lúc anh mơ màng trong lúc thân nhiệt tăng cao.
Anh chậm rãi bước từng bước xuống phòng bếp thì đã thấy Nhược Vân ngồi ở phía bàn sớm đã đầy ắp thức ăn mà đợi anh bước xuống. Mặc dù cô vẫn nhìn anh mỉm cười như mọi khi, tuy nhiên biểu cảm hiện tại lại có chút gì đó khác thường.
- "Bắc Tiệp, anh đã hết sốt chưa?"
Nhược Vân nhỏ giọng nhìn người trước mặt mà lên tiếng hỏi han. Không chút ngờ hoặc, Hàn Bắc Tiệp mỉm cười nhìn cô, đáp lại:
- "Là em đã ở cạnh chăm sóc anh đúng không? Nhược Vân, cảm ơn em nhiều lắm."
Nghe những lời này, khóe môi người con gái khẽ cong mà chỉ nhoẻn miệng cười lạnh. Cô không đáp mà dùng đũa gắp thức ăn cho vào miệng. Sau khi ăn xong, Nhược Vân không nói không rằng mà âm thầm trở lên trên phòng.
Rầm....
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Nhược Vân bước từng bước thật chậm về phía bàn trang điểm mà nhìn thẳng bản thân đang phản chiếu ở trong gương. Gương mặt vốn vô lo vô nghĩ lúc này lập tức trở nên sắc sảo pha lẫn sự căm phẫn, cay nghiệt hiện rõ qua nụ cười nhếch mà nhìn vào gương, trầm giọng nói:
- "Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-trang-le/2933100/chuong-25.html