Doanh phong quất vào mặt, hoa mai tràn đầy, dõi mắt nhìn theo, tất cả đều là trang sức thanh lịch phú quý.
Ả thường xuyên nghĩ lại, vì sao cùng là gần huyết thống, tuổi tác không khác biệt nhau, dung mạo cũng không sai biệt lắm, thế nhưng một lại sinh ra trên trời một lại sinh ra dưới đất?
Nếu mẫu thân mình năm đó đồng ý thông gia với đại hộ nhân gia kia, mà không phải cố ý đi theo cha ả là thư sinh nghèo kiết hủ lậu, thì bây giờ bản thân ả cũng có thể là một Tiểu thư danh môn vọng hộ…… cũng giống như nàng.
Cho nên ả thường ảo tưởng, mình mới là nàng, là Tiểu thư sống trong đại trạch, cẩm y ngọc thực, không cần lo lắng cuộc sống ngày mai, cũng sẽ không chỉ có thể nhìn một cây kim trâm nhớ mãi không quên không thể mua nổi.
Ả nghĩ, đời này muốn thoát khỏi cuộc sống như vậy, thì chỉ có thể gả vào nhà khá giả, thế nhưng nhà giàu có lại chú ý môn đăng hộ đối, ai sẽ coi trọng nữ nhi của một thư sinh nghèo kiết hủ lậu?
Cho dù mặc y phục giống nàng, cho dù dùng trang sức giống nàng, đem cử chỉ ngôn hành, thói quen yêu thích của nàng ghi tạc trong lòng, nhưng mình vẫn thế không thể biến thành nàng, ngược lại bởi vì giống nhau, càng khiến ả để ý xuất thân bần hàn của mình.
Ả nghĩ người kia ngoài mặt đối tốt với mình như vậy, vô luận vật gì cũng đều nguyện ý phân chia cho mình, cả ngày muội muội dài muội muội ngắn, thế nhưng ngấm ngầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-tran/904362/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.