Tâm Ma kiếp giáng xuống mang theo hắc ám bao trùm lên cơ thể Độc Giáo của Ngọc Giao, thân thể to lớn như bồng bềnh trên hắc ám, đôi mắt nhắm chặt khẽ nheo lại như đau khổ vì gặp được cảnh tượng thương tâm.
Tứ Bạch Thú và chúng yêu thú came giác nôn nóng trong lòng, thấy thân thể ấy hồi lâu vẫn không có động tĩnh gì lại càng thêm sốt ruột không thôi nhưng không biết làm cách nào đành cầu mong phép lạ.
Nhìn thấy nét mặt Ngọc Giao dần giãn ra hơi thở trở nên yếu ớt và dần tắt, chúng thú trở nên thất thần có chút không đành nhìn mà quay mặt đi.
Gióng nhún người bật người lên không trung, đưa ngón tay về phía Ngọc Giao ở phía xa:
- Diễm Tình Chỉ Thiên...
Hoả chỉ hoá thành một tia sáng đỏ rực bắn xuyên qua hắc vụ, đâm vào mi tâm của nàng làm xuất hiện một giọt tinh huyết chảy ra.
- Ngươi làm gì vậy ???
- huynh đệ ngươi....
- khốn khiếp....
Lang thiếu và Tứ Bạch Thú sửng sốt trước hành đông bất ngờ của Gióng, chúng thú cũng một mảng xôn xao giận dữ như thể muốn xông vào cắn xé.
Gióng thu chỉ trong tay lại nhìn về phía Ngọc Giao mà nói với chúng thú:
- không cần làm loạn như thế... Ta chỉ thức tỉnh Giao Vương khỏi trầm mê trong thế giới Tâm Ma mà thôi !
- Chuyện này thực sự chứ ???
- Ngươi có thể cứu tỉnh nàng sao ???
- Ta cũng không nắm chắc, việc ta có thể chỉ là như vậy thôi, nếu nàng không muốn hay thể thoát ra tùy thuộc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646062/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.