Những người xung quanh nhung Gióng, có nhiều cảm nghĩ nhưng chung quy có thể nói rằng Gióng chong mắt những người này được khoác lên vẻ thần bí cường đại. Tất cả chắp tay lại nói:
- ra mắt đại nhân
- không cần đa lễ, trước lạ sau quen, sau hôm nay cũng như nhận thức.
Gióng khoát tay khách khí, nhưng cung không ngăn họ hành lễ mà thản nhiên nhận như lẽ thường.
Thao Sảnh lấy từ giới chỉ ra hai bình Ngọc, cung kính đưa cho Gióng:
- đại nhân, đây là đồ người muốn, xin người hãy nhận lấy.
- tốt, vậy ta không khách khí nữa.
Gióng đưa tay nhận lấy, dù sao đây cũng là điều đã nhắc trước, lấy của ai thì cũng như nhau.
Phu phụ Tiêu Mạt nhìn mục đích đến tay thì lòng nhẹ nhõm hơn, có nó Thi Nguyệt có thể trở lại như một nữ hài bình thường rồi.
Bá Nhan hơi ngập ngừng nhưng Mộng Tuyền vỗ nhẹ tay hắn mỉm cười, Bá Nhan gật đầu với nàng rồi hơi tiến lên đưa bình ngọc cho Gióng:
- đại nhân..
- đại nhân...
Tượng Thạch cũng dứt khoát đưa đồ của mình lên, nhưng Gióng lắc đầu khiến hai người nghi hoặc.
- ban đầu ta có nói, ta chỉ cần mỗi thứ một viên. Những thứ này hai người các ngươi cứ giữ lấy, trở về suy nghĩ thật kỹ dùng hay không dùng là do các ngươi.
Gióng thấy bọn họ nghi hoặc thậm chí có chút lo lắng thì cười nói.
Hai người nhìn nhau thấy vậy cũng không tiện năn nỉ, dù sao có những người lời đã nói ra dù bọn họ có nói gì thì cũng không thể thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646005/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.