Trời vẫn đang mưa, mưa ngày càng lớn hơn đám người nằm rải rác trên sân lục tục đứng dậy, quần áo trên người bết bát lùi tránh xa nữ nhân ấy. Họ không phải là đối thủ của nàng nha, họ tụ tập lại đứng sau tam vị trại chủ.
Thanh Hà nhìn chúng nhân chẳng để ý nữa, nàng quay lại bế nhấc nhi tử ra khỏi Vũng nước, mà nó đứng nãy giờ bế lại đặt trên hiên cổng trúc gia.
Nàng đưa tay phủi phủi trên lớp y phục của nhi tử rồi đưa tay kéo thẳng lớp y phục ướt mưa của mình cho thật thẳng để che bớt đi vẻ hương diễm trên cơ thể mình. Nàng đứng trong mưa nhìn về phía chúng nhân ngũ lang trại.
Bạch khởi thấy thảm trạng trên sân thì biết nữ nhân này không phải người đơn giản, tuy trên người không có dấu hiệu linh lực nhưng có lẽ thân thể nàng có chút đặc biệt. Nhưng luyện khí kỳ không thể nào là đối thủ của nàng được.
Đám nam nhân trúc trang cũng bất ngờ về lực chiến thân thể vừa rồi của Thanh Hà, thường ngày nàng luôn là người hiền dịu, niết na hôm nay thì nàng thật mãnh liệt. Trúc thanh và đám đội săn thú biết nàng là người đặc biệt, nhưng võ lực như vậy thì cũng quá kinh khủng đi, nghĩ tới tay chân nhỏ bé xinh xắn như Ngọc thạch mà sức lực lại lớn như vậy.
Bạch khởi phất tay về phía đám trúc cơ kỳ ý bảo chúng tiến lên, cả đám gần năm mươi tên trúc cơ nhìn nhau rồi đằng không lơ lửng bay lên. Nếu lên cả đám có vẻ hơi gióng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1645913/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.