Giữa đêm sương sớm buông xuống, hàn khí tỏa ra lạnh lẽo, chiến trường nơi cao thủ Thiên Huyền giao chiến với linh thú cấp sáu cũng đã kết thúc. Mặc dù thành công giết chết Ám Kim Sư Hổ nhưng bên phía Sùng Si cũng tổn thất rất lớn. Ngoại trừ hắn mất một bên vai trái may mắn sống sót, toàn bộ những kẻ khác đều đã phơi thây giữa rừng.
Trác Phàm ở phía xa chưa từng có ý định rời đi. Hắn đã phí công mạo hiểm đem bản thân làm mồi nhử dẫn dụ Ám Kim Sư Hổ tới đây thì đương nhiên cũng phải kiếm chút thu hoạch.
Nhìn Sùng Si ngửa mặt rống to chửi rủa mình, Trác Phàm cười như không cười đi tới. Hắn tin tưởng hiện tại với tình trạng của đối phương không thể nào là đối thủ của mình.
Thật như Trác Phàm suy nghĩ, Sùng Si bây giờ khí lực rất mỏng, máu tươi chảy ra ngày một nhiều khiến đầu óc trở nên mơ hồ chỉ có thể cắn mạnh chót lưỡi để duy trì tỉnh táo. Vừa rồi giao chiến với Ám Kim Sư Hổ, hắn gần như đã dùng toàn bộ khí lực của mình phóng thích đại chiêu, hiện tại chỉ sợ gặp phải tu giả cảnh giới Trúc Cơ bình thường cũng đủ lấy mạng hắn.
Sùng Si phát giác Trác Phàm đi tới, sát cơ trong mắt vừa mới tiêu tán lại lập tức nhấc lên nhưng bị hắn tận lực giấu đi. Hắn biết đối phương có khả năng chạy thoát khỏi Ám Kim Sư Hổ thì không thể nào là một phàm nhân được.
Nghĩ đến đó, Sùng Si quay người lại, lợi dụng đêm tối đưa tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gioi-chi-chien/372062/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.