Mặt trời dần dần khuất núi, bóng tối sắp sửa bao trùm cả một phiến không gian rộng lớn. Ánh trăng hôm nay lên cao rất sớm, làn sương đêm dần dần hiện ra bị nguyệt quang chiếu rọi khiến cả Hoàng Liên Sơn như bị một tấm màn mỏng bao bọc.
Một đám sài lang giống như có thù với trăng, mỗi khi nhìn thấy đều không ngừng ngửa cổ tru dài phá vỡ khoảng không yên tĩnh. Đàn quạ theo đó cũng vỗ cánh bay đi như cảm nhận thấy điều gì nguy hiểm. Mà nơi chúng vừa rời khỏi thình lình lại là mấy cái xác đã thối rửa của vài ba tên tu sĩ xấu số.
Trong lúc đó, ở ngay sườn đồi, một nhóm người thân mặc trường bào màu đỏ, gương mặt ai nấy cũng đều vô cùng đáng sợ, sát khí tại thân nồng nặc đang tụ tập một chỗ. Không nghi ngờ gì đây chính là trang phục đặc trưng của Vạn Độc Môn.
Dẫn đầu đoàn người là hai tên tu giả trung niên, một trong số ấy là kẻ trước đó đã từ xa quan sát Khương Kha cùng đám đệ tử đi tới. Hắn cũng là kẻ đã ra tay đánh lén nhưng bất thành. Điều này khiến hắn vô cùng nuối tiếc mang theo một tia kinh nghi khó hiểu.
“Thật không ngờ ngay cả Sùng Si ngươi đích thân ra tay đánh lén vậy mà cũng không thể đắc thủ.” Lúc này, lão trung niên sau khi nghe Sùng Si kể lại, gương mặt lộ rõ sự kinh ngạc.
“Hừ. Nếu không phải bị cái gì đánh trúng thì ta đã lấy mạng hắn rồi. Có điều dù tình trạng của hắn cũng không khả quan lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gioi-chi-chien/372057/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.