Hàn phong thổi qua quét ngang tán cây rừng trong đêm tối xào xạc xen lẫn tiếng gào rống của đám linh thú bên trên Hoàng Liên Sơn. Mà ở gần chân núi, Trác Phàm mặc một thân y phục màu xám dưới ánh sáng mờ nhạt có thể nhận ra đang bị vô số vết máu nhuốm trên người. Vẻ mặt của hắn tràng ngập chết chóc kết hợp với bộ dạng dọa người kia khi rơi vào đôi mắt của Mạc Thiên Sinh thì chẳng khác nào Tử Thần hàng lâm.
Điều làm Mạc Thiên Sinh khó hiểu chính là vì cái gì Trác Phàm bỏ rơi hắn mà bây giờ lại xuất hiện cứu mạng đây? Chẳng lẽ nói bản thân đối phương ân hận nên mới quay lại hay sao?
Nghĩ đến đây, Mạc Thiên Sinh lại tự giễu bản thân suy nghĩ quá nhiều. Trác Phàm kia là thể loại người nào hắn cũng có chút hình dung ra. Trước đó có biết bao nhiêu kẻ ác ý âm thầm theo dõi đều bị Trác Phàm trừ rơi thì làm sao có chuyện sẽ xoay chuyển tâm ý mà hối hận đâu.
Mà lại, Mạc Thiên Sinh bây giờ không phải nhân vật gì ghê gớm, đương nhiên không có tác dụng gì đối với Trác Phàm. Cũng chính vì lẽ đó mà hành động của Trác Phàm làm hắn khó hiểu vô cùng.
Đầu Huyết Nha Lang bị một quyền của Trác Phàm đánh tới, thân thể trực tiếp làm gãy một gốc cây gần đó. Bất quá nó vẫn còn đủ sức đứng dậy, tuy nhìn kẻ kia một cách không thiện nhưng cũng chỉ vội vàng bỏ đi.
Lúc này Trác Phàm mới chuyển dời ánh mắt về phía Mạc Thiên Sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gioi-chi-chien/372042/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.