Cách đó hai cây số.
Thu Thủy và Thu Minh dừng tại một bệnh viện đa khoa cấp thành phố, trước đó trên đường đi Thu Thủy còn đặt biệt mua thêm bánh kẹo và trái cây đến thăm Huân Tiến.
Sau khi gửi xe ở nhà xe, Thu Thủy liền bồn chồn, bước đi trở nên cứng nhắc.
Đến trước cửa phòng bệnh phải nhờ cậy Thu Minh mở cửa tiến vào trong.
Huân Tiến nằm trên giường bỗng ngỡ ngàng ngồi dậy khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
“Ấy? Các bạn của tôi ơi, các cậu thật sự đến thăm tôi sao.”
Nhìn Huân Tiến hiện tại, mọi sự lo lắng của Thu Thủy chợt tan biến thành cát bụi, cô đi đến bên cạnh Huân Tiến rồi nhìn một lượt, xác nhận tình trạng.
“Huân Tiến chết giẫm, không phải nói là sốt nhập viện sao? Sao tớ thấy cậu rất tươi tỉnh.”
Giọng nói mang theo ý cười, cậu nói: “Cậu không biết hai vị phụ huynh nhà tớ rất hay làm lớn vấn đề sao. Sáng nay đúng là tớ có bị sốt nhưng không cao vẫn bị đưa vào đây đó.”
“Trong tin nhắn cách đây mới ba mươi phút lại nói rằng cậu đang thoi thóp, đầu óc quay cuồng, không lẽ cũng là ba mẹ cậu nhắn à? Tốn tiền tớ mua bánh kẹo, trái cây đến.”, cô buồn bực nói.
Huân Tiến: “Khi nhận ra hai người bạn tốt đã ở bên cạnh mình qua bao thăng trầm, đang ở đây, ngay lúc này thì tớ liền khỏe rồi.”, vừa nói cậu vừa lau đi giọt nước mắt còn chưa kịp đọng lại nơi khóe mắt.
Thu Thủy giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duy-giup-to-bay-len/3620400/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.