Thu Minh hơi chột dạ với những suy nghĩ không đúng đắn vừa rồi, cô sững sờ hỏi: “Sao chứ?”
Còn chưa kịp có phản ứng khác, anh đã từ từ đứng lên đồng thời đưa tay ra nhấc người cô đặt trên bệ thành bể bóng.
Thanh Duy hơi cong môi cười: “Không sao chứ?”
Nhớ đến tình huống vừa rồi, Thu Minh bật cười thành tiếng thì một cơn đau ở cổ chân bất ngờ ập đến khiến việc cử động cơ thể trở nên khó khăn.
Thấy sắc mặt Thu Minh trở nên khó coi, Thanh Duy liền ngồi xuống nhấc chân cô đặt lên đùi mình, hành động của anh dường như đã xóa tan sự đau đớn, khóe miệng Thu Minh giật giật, cố gắng rút chân lại: “Không cần đâu, em có thể tự làm được.”
“Được rồi.” Thanh Duy cẩn trọng thả cổ chân cô ra, mắt không ngừng dõi theo từng động tác tay của cô.
Trong ánh nắng mờ ảo, vẫn có thể thấy rõ khuôn mặt Thu Minh rõ ràng không muốn nhận thêm sự giúp đỡ nào từ anh, cô buộc mình nhắm chặt mắt, từng cử động lóng ngóng mất kiên nhẫn, hoàn toàn vì cơn đau mà không còn sức tự điều chỉnh.
Thanh Duy thở hắt ra, anh nhẹ nhàng đặt tay trở lại, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết.
“Để anh giúp em.”, những ngón tay của anh di chuyển nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, như đang điều chỉnh từng tia đau đớn ra khỏi cơ thể cô.
Hơi ấm lan tỏa da qua, đọng lại một thứ cảm giác đặc biệt.
Chờ sau khi cô đứng vững, anh khom lưng dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duy-giup-to-bay-len/3620398/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.