Vương Mãnh thì đang lẳng lặng quan sát chiến cuộc, không khẩn trương như những người khác. Hắn rất hiểu Hồ Tĩnh, lấy tính cách của Hồ Tĩnh, tất không thể bị động như vậy được.
Hơn nữa cho dù có thương tích trong người, nhưng ở trong chiến đấu, lấy ý chí của Hồ Tĩnh khẳng định là có thể khắc chế được, không có khả năng biến thành tình huống như vậy.
Nếu nói Hồ Tĩnh còn có một phần thắng, thì đó phải ở chỗ tính cách của Uông Thanh.
Uông Thanh càng đánh càng ngạo khí, nữ nhân quả thực rất tinh tế, nhưng một khi ghen tị, lại dễ dàng quên hết tất cả. Uông Thanh cũng không biết là mình đã hoàn toàn quên hết tất cả rồi, chỉ có là cảm thấy hoàn toàn khống chế cục diện mà thôi.
Đối thủ phản kích ngày càng loạn, chiến đấu giữa đan tu cũng không thể có một kích trí mạng như kiếm tu hay thể tu được. Cho dù là có ưu thế nhất định cũng phải từng bước áp chế mà dàn chiến thắng, huống chi Hồ Tĩnh vẫn là có chút bản lĩnh.
Vương Mãnh trầm tĩnh, Hồ Tĩnh chính là Hồ Tĩnh, nếu Hồ Tĩnh muốn đánh bừa, vậy thì thật sự kết thúc rồi. Nhưng cứ như vậy là nói, Hồ Tĩnh tất nhiên là có hậu chiêu, nhưng tới cùng là hậu chiêu gì, Vương Mãnh cũng không biết, hiển nhiên người khác cũng không thể biết được.
Hồ Tĩnh quả thực là chờ cơ hội, nhưng nàng căn bản không có hậu chiêu gì, đây là khiêu chiến lớn nhất mà nàng phải đối mặt.
Bất luận một trận chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958645/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.