Tác Minh trầm giọng nói, thân thể hắn đang nhô lên, khiến ngọn lửa không thể đốt tới Cao Đan Đan. Lúc này bất kể là cuồng đánh, hay là ôm lấy đối phương, Cao Đan Đan đều xong rồi.
Cũng không biết thanh âm hùng hậu kia dọa Cao Đan Đan thế nào. Nhưng Cao Đan Đan ngơ ngác nhìn Tác Minh một cái, trên mặt lộ ra một tia ửng đỏ, nhẹ nhàng nhắm mắt lại nói: “Ta nhận thua!”
Tác Minh lúc này mới đứng lên, không vội vàng dập lửa quanh người.
Cao Đan Đan đứng lên, tâm tình phức tạp, nói: “Ngươi không đau sao?”
Tác Minh lộ ra nụ cười thản nhiên: “Ta luyện chính là Thánh Quang Phụ Kinh lưu, không có đau.”
Nói xong mới hướng về phía Lôi Quang Đường mà đi, lưu lại Cao Đan Đan ngơ ngác đứng một mình ở đó.
Trận đầu Lôi Quang Đường thắng.
Lần này tiếng hoan hô vẫn là rất có kiềm chế, đệ tử Lôi Quang Đường cũng không phải khua chiêng múa trống như ở nơi khác. Ngay cả Tác Minh không hiểu được ân tình cũng không có hạ độc thủ quá mức là có thể thấy được, khí tràng của Phi Phượng Đường là tương đối mạnh.
Kinh Diễm Vân không thể tin được đây là trình độ của Lôi Quang Đường sao. Bình tĩnh, quyết đoán, cứng cỏi, gần như không có sơ hở, đây vẫn là Lôi Quang Đường trong ấn tượng của nàng sao?
So sánh lại, nàng dạy bảo Cao Đan Đan, thực sự giống như có điểm hoa trong nhà kính. Kỳ thực đứa nhỏ Cao Đan Đan này cũng không tồi, nhưng chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958631/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.