Hai tay chợt lóe, trong tay Diêu Viễn nhiều hơn hai đạo hỏa phù, lả tả bắn tới Trương Tiểu Giang. Đối thủ là cung tu, vẫn là không thể rớt ra khoảng cách, cũng không phải ai cũng có lực khống chế như của Lư Diệu Âm.
Hỏa phù rít gào mà tới, Trương Tiểu Giang mới phản ứng lại được, nhưng rõ ràng là chậm hơn nhiều. Đạo hỏa phù thứ nhất miễn cưỡng tránh được nhưng tấm thứ hai trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài.
Hỏa Vân Đường cười vang, mập mạp này tuyệt đối là phế vật nhất đại hội này!
Ngay cả hỏa phù cơ bản nhất còn không tránh được, còn có mặt mũi đi lên.
Đám người Cổ Tự Đạo cũng ngơ ngác nhìn nhau, còn cho hắn lên sao, chẳng lẽ Lôi Quang Đường thực sự không còn ai sao?
Có cần thiết phải khôi hài như vậy sao? Cho dù là sách lược Điền Kỵ đua ngựa cũng không phải như vậy chứ, cũng quá mất mặt đi.
Mập mạp phi thường không hình tượng đứng lên, Diêu Viễn cũng dở khóc dở cười, điều này sao giống ức hiếp người quá. Hắn thật không quá nguyện ý giao đấu với người yếu, nhưng đây là đại hội hắn nhất định phải thắng lợi.
“Trương sư đệ, đắc tội!”
Rầm.
Từng đạo hỏa phù hướng tới Trương Tiểu Giang, Trương Tiểu Giang nhảy lên bỏ chạy, trốn đông trốn tây, mỗi một lần trốn đều rất mạo hiểm, căn bản không có bất cứ ý trả đòn nào cả. Tuy nói thân thể Trương Tiểu Giang hơi béo, né tránh rất khó, nhưng khi chạy thật không chậm chút nào. Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958599/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.