Nếu nói trước kia đúng là có một loại cảm giác phức tạp với Vương Mãnh, có chút hâm mộ, có chút sùng bái, thường thường tưởng tượng mình cũng sẽ có được vận khí như Vương Mãnh. Nhưng hai trận chiến này, Vương Mãnh thắng được tâm của đệ tử Lôi Quang Đường.
Rất đàn ông!
Có hắn ở đây, còn có người tin cậy.
Hiện tại Lôi Quang Đường đã khác với dĩ vãng rồi, bọn họ không còn hèn nhát bỉ ổi, tâm muốn phân thắng bại, mà muốn khiêu chiến cực hạn của mình.
Bất kể là tham chiến, hay là đệ tử tới xem náo nhiệt, mỗi người đều muốn trải qua khảo nghiệm của ý chí.
Vương Mãnh làm hết thảy đều là bản năng, kế thừa thần cách khiến hắn trải qua một thời gian mê man, hiện tại hắn đang dần dần tìm được con đường của mình.
Về phần Kiều Thiên và Cổ Tự Đạo vì sao tới, cũng không trọng yếu, ánh mắt hắn chỉ nhìn về phía trước.
Đám người xôn xao một trận, làn gió thơm đánh úp lại, dường như ngay cả ánh nắng mặt trời cũng phá lệ nắng hơn vài phần.
Đệ tử Phi Phượng Đường tới, người dẫn đầu đúng là Dương Dĩnh, đám người nhất thời náo nhiệt. Đây chính là lần đầu tiên nhân vật nữ chính xuất hiện trong đại hội.
Dương Dĩnh cũng không tới bên Lôi Quang Đường, nhưng ánh mắt hai người vẫn là chạm nhau một chút, cười cười với nhau.
Vương Mãnh lễ phép cười, quay đầu lại, chờ đợi đối thủ.
Đám mỹ nữ của Phi Phượng Đường hấp dẫn nhiều ánh mắt, thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958598/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.