Đồng thời cũng không cực hạn, Kiếm Tu, Phù Tu, Thể Tu đều có. Thế hệ này có Ngô Pháp Thiên vô pháp vô thiên (coi trời bằng vung). Ngô Pháp Thiên có thể coi là một khác loại, bởi vì tuổi trẻ cũng đã có danh kiêu ngạo, bình thường cá tính này sinh ra ở trên người Thể tu hoặc là kiếm tu. Nhưng mà hắn lại là một phù tu, lại thích tranh đấu, có thể nói là điển hình của phản nghịch, quậy huyên náo tung trời, thiếu chút nữa thì chuyển đường. Nhưng cuối cùng cũng không biết chuyện gì xảy ra mà tính cách của Ngô pháp Thiên vẫn như cũ không thay đổi nhưng lại có thể thấu hiểu được truyền thống của Linh Ẩn Đường. Cuối cùng hắn thành tự một phen công lao sự nghiệp, trở thành một trong lục đại tổ sư Thánh Đường.
Đối với lịch sử đầy hào quang của Linh Ẩn Đường mà nói, Ngô Pháp Thiên quả là một vị tổ sư rất đặc biệt.
Đám người Vương Mãnh được mời tới, cũng là lần đầu tiên đi tới Linh Ẩn phong. Tuy rằng Thánh Đường cổ vũ giao lưu giữa các phân đường. Nhưng trên thực tế nếu không có những ngày hội và chuyện đặc biệt ra, những phân đường này vẫn là phân biệt rõ ràng. Nhất là Linh Ẩn Đường, cũng không giống Bách Thảo đường, hay Ngự Thú đường có tác dụng đặc thù. Đạo Quang Đường là đối tượng chiêm ngưỡng, vào không được Đạo Quang đường, thì đi thăm một chút cũng không sao.
Nhưng Linh Ẩn Đường lại khác, tất cả mọi người đều biết Linh Ẩn Đường hùng mạnh, nhưng rất ít người muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958567/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.