Minh Nhân cho dù có tốt tính đến đâu cũng sẽ phát hỏa. Nhưng lúc đó bỗng nhiên hiểu ra vẫn đề, bất kể là đối mặt với Lý Thiên Nhất, hay là lúc trước Ninh Chí Viễn, bởi vì đối phương mạnh mẽ, hắn không thể không từ chủ khống trận pháp chuyển thành công kích, mà một khi đối thủ quá mạnh, sẽ phá hỏng tiết tấu của trận pháp, dần dần không khống chế được, đến cuối cùng sức mạnh năm người không thể phát huy ra được. 
Ý của Vương Mãnh là, đối phó yếu thì không cần lao lực như vậy, đối phó với mạnh thì căn bản vô dụng. Nếu đối phó quần ẩu, hoặc vân vân, trận pháp này không tồi, hiện giờ cũng đã rất tốt, không cần thiết phải tiêu phí thêm nhiều tinh lực. 
Minh Nhân là người thông minh, trong nháy mắt liền hiểu rõ, nói thật, trận pháp này bị phá đã gây rối bọn họ đã lâu, vẫn không thể giải quyết, không thể không nói, liên lụy đến tinh lực của bọn họ. 
“Vương Mãnh, ngươi quá cuồng vọng rồi đấy, có bản lĩnh thì ngươi thử ngũ tuyệt trận của chúng ta xem, có thể chống đỡ được ba chiêu coi như ngươi giỏi!” 
“Đúng vậy, công phu nói miệng ai chẳng có!” 
Tứ hổ Linh Ẩn vẫn không nhịn được, vốn che dấu cho một tên hậu bối đã đủ nghẹn khuất, lại còn bị người châm chọc khiêu khích một hồi, ý tứ kiểu như là, loại này có luyện hay không cũng chẳng có gì khác biệt. 
Vương mãnh cười cười, cũng lười phản bác. 
Nhưng Minh Nhân lại giơ tay lên, ngăn cản các 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958524/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.