Diệp Khê thấy TiêuDực lại nhớ tới còn chưa ăn, chính mình cũng đi theo vào phòng để ăntiếp bữa sáng. Tiêu Dực cười nói: “Khê Nhi vừa rồi lại đi nấu cái gìthế?”
“Ta đi nấu cơm, cho thê chủ mang đi lên núi ăn.”
Trong lòng ấm áp: “Khê Nhi đối ta thật tốt.”
“Thê chủ đối ta cũng rất tốt nha.” Diệp Khê vui vẻ cười, lại có chút lo lắng hỏi: “Thê chủ, mang theo cung tiễn, thực sự gặp được sói cũng không sợsao?”
Tiêu Dực mỉm cười sờ sờ đầu của hắn: “Thực sự gặp được sóicũng không sợ, Khê Nhi không cần lo lắng, ngoan ngoãn ở nhà chờ ta, còncó một chuyện, Khê Nhi nhất định phải nhớ.”
“Được.” Diệp Khê gật đầu, cũng không hỏi chuyện gì.
“Nếu có người lại đến, Khê Nhi liền đóng cửa không cần để ý. Nếu có ngườimuốn đánh Khê Nhi, Khê Nhi liền dùng sức đánh trả, biết không?”
Diệp Khê mở to mắt, đánh người hắn sẽ không làm, nhưng mà, ánh mắt của thêchủ thực kiên định. Diệp Khê có chút ngơ ngác mà gật đầu, tỏ vẻ chínhmình nhớ lời của nàng. Tiêu Dực cười cười, hôn lên trên mặt hắn một cái: “Khê Nhi từ từ ăn, ta đi đây.”
Diệp Khê ngẩn ngơ, phục hồi lạitinh thần thì thấy Tiêu Dực đã đi tới trong sân. Diệp Khê vội vàng đuổitheo ra: “Thê chủ, còn có cơm.” Một bên người nhanh nhẹn mau chân dùngvải bông sạch sẽ bao lại thật tốt cơm cho Tiêu Dực đeo trên lưng, nhìnhai người nàng ra khỏi cửa mới quay lại trong phòng đi thu dọn bữa sáng, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392084/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.