“Thê chủ, thê chủ, thê chủ.”
“Ưm.... Khê Nhi.” Tiêu Dực mơ mơ màng màng nửa mở mắt, đưa tay xoa xoa đầu, đầu đau quá.
“Thê chủ, trong tủ chén nhà chúng ta có một bồn lớn thịt, đã được chiên qua.”
“Thịt? À, ta chiên.” Thời tiết quá nóng, lại không có tủ lạnh, chỉ có chiênqua mới có thể để lâu. Tiêu Dực chống thân mình ngồi dậy, cảm giác miệng đắng đắng: “Khê Nhi, ta muốn uống nước.”
“À.” Diệp Khê chạy đến bên cạnh bàn bưng nước đến, lại hỏi: “Thê chủ, không giống thịt heo.”
“Là gà rừng và thỏ hoang, trễ chút chia một nửa cho nhà Đàm Chương Nguyệt.”
“Được. Thê chủ ngài muốn rời giường sao? Ta nấu canh giã rượu, ta đi bưng tới cho ngài uống.”
“Ngươi còn có thể nấu canh giã rượu?”
“Biết chứ.” Trước kia ở nhà cũng nấu qua không ít. Tiêu Dực vừa uống xongcanh giã rượu, người còn ngồi phịch ở trên giường, ngoài cửa truyền đếngiọng nói của Đàm Chương Nguyệt: “Tiêu Dực, Tiêu Dực.”
“Cho nàngta vào đi.” Tiêu Dực nói xong Diệp Khê mở cửa ra, mặt mũi Đàm ChươngNguyệt tràn đầy vui vẻ tiến vào, nhìn thấy Tiêu Dực tươi cười nói: “Thếnào còn ở trên giường? Đã đến buổi trưa rồi mà ngươi còn chưa rời giường nữa?”
“Còn không phải vì tối hôm qua giúp ngươi chắn rượu sao, ngươi thật tốt, mặt mày hồng hào.”
“Hắc hắc hắc, ai kêu ngươi là tỷ muội tốt của ta chứ.”
Thật sự là được tiện nghi còn khoe mã, Tiêu Dực xoa đầu rời giường, vừa mặcquần áo rửa mặt vừa hỏi nàng: “Tỷ muội ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392082/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.