“Muốn nhà?” Diệp Khê giật mình, nhà còn phân chia muốn và không muốn sao?
“Đúng vậy, Khê Nhi nghĩ xem muốn một ngôi nhà như thế nào? Tỷ như: Khê Nhi hy vọng trong nhà có những gì, có mấy gian phòng, phòng ở thế nào, hy vọng trong nhà có cái gì, hoa nè, cây nè, hoặc là có mấy cái bàn xinh đẹpgiống Chân Vị Lâu nè, đều có thể nha.”
Diệp Khê chớp mắt, TiêuDực mở đường xuống bắt đầu ảo tưởng: “Ừm, ta nghĩ muốn trong nhà có....Ta nghĩ muốn có một cây nho, còn muốn bắc một cái giàn cho dây nho leolên, giàn cao cao, đợi đến khi dây nho đi đầy là có thể ở mặt dưới hóngmát, còn có thể vừa hóng mát vừa đan dây xích tay. Lúc nho ra quả sẽtreo ngược ở trên giàn, từng chùm từng chùm, sâu kín một màu xanh, đợiđến khi nho chín, ta liền hái xuống rửa thật sạch đặt ở trong mâm chothê chủ ăn.”
Tiêu Dực mỉm cười nhìn hắn: “Vậy là phải đặt một cái bàn ở dưới cái giàn nho, còn lại cho Khê Nhi trang trí mâm nho.”
“Còn muốn để ly trà xinh đẹp, giống ly trà xinh đẹp ở Chân Vị Lâu.”
“Được, còn có gì nữa?”
“Còn có... Còn có.. Thê chủ, chúng ta mua một con gà con về nuôi được không?”
“Được, nhưng vì sao chỉ mua một con?”
“Bởi vì gà con thật quý, chúng ta không có nhiều tiền mua như vậy, trước hết mua một con về nuôi, đợi đến khi gà con lớn thành gà lớn, đẻ trứng,trứng lại biến thành gà con, chúng ta có hai gà, đợi đến gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392072/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.