Tuy rằng tất cả người trong thôn, thậm chí là Bành Thục Yến đều cảm thấyTiêu Dực đối với căn phòng tồi tàn của cô thật sự không thèm để ý, nhưng thật sự trong lòng Tiêu Dực cũng lo lắng, nhưng đối với cô thì ngườiquan trọng hơn phòng ở nhiều, làm cho Diệp Khê ăn ngon, bổ sung nhiềudinh dưỡng hết khả năng là chuyện đặt ở vị trí thứ nhất. Nhưng cam đoancó nhiều dinh dưỡng thì thịt là phải có, mỗi ngày mua một miếng thịt nhỏ ít nhất cũng phải mất hai mươi ba đồng tiền, đây vẫn là chi tiêu rấtlớn, cho nên hiện tại Tiêu Dực là mỗi ngày buồn rầu thay đổi cái cungtiễn kia, chuẩn bị thật tốt sớm một ngày thì có thể săn thú sớm mộtngày, cô có thể tiết kiệm thật nhiều tiền.
Tiêu Dực lại kéo lạilôi lại gõ lại phơi trong nửa tháng, làm hỏng đi bảy sợi gân bò sau đórốt cuộc đem sợi gân bò thứ tám mới biến thành cung không khác như trong tưởng tượng lắm. Tiêu Dực đem gân bò đính lên trên cái cung lúc trướcđã làm xong, kéo vài cái, độ mềm dẻo giống như cũng không tệ. Cầm lấytên gỗ đã sớm tước xong hong khô bắn một phát về phía đống cỏ khô, độmạnh yếu không đủ, đại khái là cung có vấn đề, còn phải lại thay đổi.
Tiêu Dực đang cầm cung xem hẳn là nên sửa chỗ nào, Diệp Khê vừa bưng thức ăn vào trong phòng vừa kêu cô: “Thê chủ, ăn cơm.”
“Được, đến đây.” Tiêu Dực buông cung tiễn, vừa rửa tay vừa cười nói: “Có TiểuKhê Nhi thật tốt nha, mỗi ngày đều có người nấu cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong-khe-ca/2392070/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.