Đáng tiếc vấn đề cần phải thảo luận bây giờ không phải Hàn Tiềm bị cưỡng bức hay không. Trần Đan Đan đang nhìn tôi chằm chằm.
“Miên Miên, cậu yên tâm, tớ không định đem những thứ này cho chủbiên. Hơn nữa, tớ còn đem tất cả những bản sao, bản gốc này tiêu hủyngay trước mặt cậu.”
“Vậy cậu muốn bao nhiêu tiền? Hay là một căn căn để có thể định cư ởthành phố này?” Làm gì có bữa trưa nào miễn phí, kể từ khi chúng tôiquen biết, Trần Đan Đan đã là một cô gái có cá tính mạnh, khi tôi cònđang hồn nhiên vui tươi điên điên khùng khung đi theo các minh tinh rara vào vào thì cô ta đã uyển chuyển biểu đạt rất không ủng hộ cách sốngcủa tôi.
Nghề phóng viên giải trí này đối với cô ta chỉ là thứ yếu. Cô ta chỉcần một công việc ổn định để có thể đăng ký hộ khẩu ở lại thành phó này. Khi đó, cô ta vô cùng chú trọng tạo các mối quan hệ với các minh tinh,tìm kiếm bàn đạp. Mà hiện tại, tôi là bàn đạp của cô ta.
Nghe thấy tôi nói như vậy, biểu cảm thoáng qua trên mặt Trần Đan Đankhông rõ là khổ sở hay phức tạp: “Miên Miên, tớ không cần tiền của cậu.Tớ biết, lời mở đầu tớ nói như vậy sẽ khiến cậu cảm thấy đang uy hiếpcậu. Hơn nữa, cậu không tin tớ. Trước kia quả thật tớ đã viết khá nhiềukhông hay về cậu. Khi đó tình hình tài chính không tốt, cậu đi rồi, tớthậm chí không tìm được người cùng chia sẻ tiền thuê phòng. Tòa soạn lại muốn cắt giảm biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-danh-sau-mot-dem/2037003/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.