Thấm thoát một năm đầy biến động cũng trôi qua. Một năm đầy trắc trở với đại Thanh, Trung Hoa trở thành mẫu bánh ngon cho các cường quốc xâu xé. Triều chính biến động không ngừng. Hậu cung lại càng là một bãi bùn lầy lội, Đế Hậu bất hoà, đã hơn bốn tháng Hoàng đế không đến Chung Tuý cung. Lan Nhi đắc sủng, lại được quyền cai quản hậu cung. Kẻ phía trên bất lực không thể can thiệp, người dưới lại đua nhau nịnh hót, ganh ghét. Trữ Tú cung ngày ngày náo nhiệt không thôi. Lan Nhi cùng Như Uyển ngồi hưởng trà cùng Kỳ tần và Hâm Thường tại. Đông còn chưa rời đi, xuân đã đến ngưỡng cửa. Những tia nắng ấm đầu tiên trong năm dần soi rọi xuống nền đá lưu ly trước sân. Bạch mai vẫn lặng lẽ toả sắc trong tuyết trắng. Lan Nhi nhìn ra cửa sổ, cười bảo: “Sắc trời đã thoải mái hơn nhiều rồi nhỉ”
Kỳ tần chúm chím cười duyên, đáp: “Vâng, hôm nay tuyết đã tan đi nhiều rồi ạ. Tiết trời cũng đã ấm hơn nhiều rồi. Nhưng Quý phi nương nương ở Trữ Tú cung này thì cần gì phải sợ lạnh cơ chứ. Than Hồng La trong điện bao giờ cũng đỏ hỏn, trong điện lại ấm áp tựa mùa xuân. Quý phi nương nương được Vạn Tuế gia sủng ái, nên việc than củi này làm sao có thể thiếu hụt được chứ”
Lan Nhi chỉ cười “hì” một tiếng. Những lời nịnh hót này nàng nghe đến mức chán nản rồi. Lan Nhi lấy lò sưởi tay của Như Uyển đặt thêm vào một ít than nhỏ. Hâm Thường tại trông thấy liền nói: “Quý phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/3532147/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.