Nửa đêm, Tử Cấm Thành chìm trong tĩnh lặng. Dưỡng Tâm điện vẫn im ắng, dưới ánh đèn mập mờ, lấp lóe hình bóng cường tráng của Hoàng Đế. Hắn ngồi đọc tấu chương.
Một tiếng kéch từ phía ngoài, vài tên thái giám vách vào một cuộn chăn nhung. Hoàng Đế liếc nhìn thứ đấy rồi tiếp tục đọc tấu chương.
Hai tiểu thái giám đặt thứ ấy xuống giường, Kim Nhiên cũng chui đầu ra. Nàng nhìn quanh, đèn trong noãn các không nhiều chỉ có mỗi ở nơi Hoàng Đế ngồi.
Kim Nhiên biết phận, nằm im lặng chờ đợi. Hai canh giờ trôi qua, Hoàng Đế vẫn còn đọc tấu chương.
Nữu Hổ Lộc có chút mất kiên nhẫn. Nàng đã nằm bất động quá lâu, cả người tê cứng. Kim Nhiên khẽ lật người, âm thanh ma sát giữa chăn và nệm tuy nhỏ. Nhưng trong không gian không chút thanh âm này.
Dù chỉ thở nhẹ còn có thể nghe được, huống hồ là âm thanh ấy. Hoàng Đế theo bản năng nhìn về phía nàng. Hắn cất giọng trầm lặng như mặt hồ:" Nàng có mệt thì ngủ trước đi, lát nữa trẫm sẽ ngủ sau".
Kim Nhiên tràn đầy thất vọng, nàng không dám có chút oán trách người đang ngồi phía kia. Chỉ biết lẳng lặng xiết chặt đôi mi, cố gắng kìm nén đi sự thất vọng, u buồn.
Nữu Hổ Lộc chưa vào sâu giấc ngủ, các tiểu thái giám lại vào mang nàng đi. Nàng còn chưa được thị tẩm, nhưng quy tắc là quy tắc. Làm sao một tần phi có thể ngủ qua một đêm với Hoàng Đế chứ.
Nàng mang nỗi thất vọng trở về Chung Túy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868306/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.