Màn đêm buông xuống ngói lưu ly trùng trùng điệp điệp của Tử Cấm Thành. Ánh đèn dần được thắp sáng mọi lối đi. Trữ Tú cung rơi vào bầu không gian tĩnh lặng, Lan Nhi ngồi trước gương đồng, cẩn thận tháo bỏ trang sức trên tóc. Nàng đảo mắt quanh tẩm điện, nói:" Tiến Hỉ, Xuân Cơ đâu rồi?".
Tiến Hỉ hơi khom người, nhẹ bóp lên vai Lan Nhi, cung kính đáp:" Xuân Cơ cô cô vẫn ở trong phòng không ra ngoài, cả ngày hôm nay không ăn uống gì cả".
Lan Nhi khẽ gật đầu, hạ mi nhìn xuống trâm cài hoa nhung, bảo:" Nếu nó đã không muốn làm việc vậy ngày mai đưa nó đến Tứ Chấp Khố đi".
Lời nàng vừa nói ra, Tiến Hỉ lập tức sững người, hơi hạ giọng, búi tóc Lan Nhi lên cao, nói:" Chủ tử, Tứ Chấp Khố là nơi công việc nặng nhọc nhất, đưa tỷ ấy đến đó, kì thực có hơi..."
"Hơi quá đáng đúng không", Lan Nhi cất giọng thần bí.
Tiến Hỉ tái mặt đi, quỳ sạp xuống sàn:" Nô tài không dám".
Lan Nhi cười nhạt, đặt trâm hoa nhung vào tráp gỗ, đặt vào ngăn tủ, từ từ nói:" Ta cũng nghĩ làm vậy quả thực nó hơi quá đáng, vậy cứ cho nó đến hành cung Nhiệt Hà làm việc đi. Sau này nếu hữu duyên gặp lại ta sẽ thu nhận nó trở về Trữ Tú cung".
Tiến Hỉ "vâng" một tiếng, Lan Nhi liếc nhìn hắn, nói tiếp:" Đêm nay cho Xuân Cơ hầu hạ ta đi, bảo trù phòng chuẩn bị một ít thức ăn, Vạn Tuế gia đêm nay sẽ đến".
Tiến Hỉ tuân mệnh lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868249/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.