Cuối đông, những mảng tuyết trắng cuối cùng còn đọng lại trên những cành khô Ngự Hoa viên, những nụ hoa đào đầu tiên chen chút vào lớp tuyết mỏng, vươn lên thành những bông hoa đầu tiên của năm. Xuân Cơ đứng cạnh hòn non bộ, đưa tay đỡ lấy cành đào kiên cường mọc trong vách đá lạnh. Nàng ta nhìn vào những nụ hoa đang vùng vẫy trỗi dậy qua một mùa đông lạnh giá.
Âm thanh xào xạc của tiếng bước chân chạy trên nền truyết. Xuân Cơ xoay người, nở nụ cười dịu dàng. Tiến Hỉ đi đến gần Xuân Cơ, hắn cúi đầu cung kính:" Biểu... biểu tỷ".
Xuân Cơ đưa tay đỡ lấy hắn, ân cần phủi đi vài bông hoa tuyết vướng trên vạt áo Tiến Hỉ:" Ta và đệ là họ hàng, cần thiết gì phải cung kính xa lạ như vậy". Truyện Kiếm Hiệp
Tiến Hỉ vẫn cúi ngầm mặt, dùng giọng cung kính đáp:" Cô nương giờ đây đã khác xưa, không còn là biểu tỷ ở quê nhà. Mà giờ đây là Quan Nữ tử Minh Am thị, cũng xem như gần với bậc chủ tử, nô tài hèn mọn làm sao dám thất lễ".
Nụ cười thoáng chốc vụt tắt trên gương mặt hơi ửng hồng của Xuân Cơ. Nàng ta từ từ rút tay lại, cụp mắt nói:" Đệ như vậy là sao? Tỷ được như ngày hôm nay, lẽ ra đệ phải vui mừng cho ta chứ?".
Tiến Hỉ vẫn không chịu ngẩng đầu nhìn Xuân Cơ lấy một cái, mặt hắn lạnh như băng, cứng cỏi không một thứ gì có thể lay động, cất giọng lạnh lùng:" Tỷ dùng thứ hương liệu kia quyến rủ Vạn Tuế gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-cung-bi-su/2868247/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.