Khi bản thân bàn luận về người khác, Ngô Kim cứ có cảm giác sẽ bị nghe thấy, cho nên lúc ở trong quán hắn không hề nói gì.
Hôm nay Lý Ý Lan cứ là lạ, ăn một tô rồi vẫn muốn ăn tiếp, tô thứ hai cũng ăn gần cạn đáy. Ký Thanh vui mừng khôn xiết, liên tục ân cần hỏi han, lúc thì hỏi hắn có muốn thêm thịt không, lúc lại đanh mặt nói đừng ăn nhiều quá mới là tốt. Cũng chẳng biết có phải tiếng lải nhải của cậu hợp ăn với mì hay không mà sau đó, mọi người được thưởng thức một bữa ăn nhàn nhã hiếm thấy giữa chốn phố chợ tấp nập.
Ăn uống no nê xong, Vương Cẩm Quan trà trộn vào đám đông, tiếp tục đi theo dõi Đỗ Thị Nhàn, những người khác thì lên đường trở về.
Bấy giờ Ngô Kim mới nói: “Mọi người thấy có trùng hợp không, ông chủ của quán mì ban nãy chính là Nghiêm Ngũ – kẻ dò hỏi khắp cả thành về tứ hỉ nhân đấy.”
Lý Ý Lan chỉ đáp “Ồ”, giọng nói không có vẻ gì là kinh ngạc mà chỉ đang hưởng ứng Ngô Kim, tỏ vẻ mình đang lắng nghe.
Trong lúc đi, ký ức liên quan đến Nghiêm Ngũ cũng từ từ trở nên rõ ràng. Lý Ý Lan cảm giác có gì đó bất thường, liền dồn hết sự chú ý vào trong đầu, bước chân cũng bất giác chậm lại.
Ký Thanh vừa lơ là một cái là liền thấy Lục ca bị tụt lại phía sau, cậu dừng lại toan thúc giục thì đã bị Giang Thu Bình nhanh tay bịt miệng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-nhac/2474533/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.