Hạng Huyền: “Bệ hạ, trong Thiên Mệnh Chi Hạp, chính là một cái đầu người. Tự xưng là Thần Thời Gian Thúc Hốt biến thành, có thể đoán biết tất cả mọi việc trong quá khứ và tương lai.”
Điều này đúng sở thích của Triệu Cát, chỉ thấy hắn ngồi xuống, hơi cúi người nói: “Một cái đầu người?”
Điều này quả thực là không thể tưởng tượng nổi. Hạng Huyền đáp: “Đúng vậy, cái đầu này tên là Thúc Hốt. Vi thần đã công bố ba sự kiện, trong đó một chuyện cùng tương lai của Đại Tống có mối liên hệ mật thiết.”
“Nói.” Triệu Cát liền nói.
“Vận số của Kim quốc sắp tận.” Hạng Huyền trước tiên chọn vài câu dễ nghe để nói, nhằm làm tan rã lòng đề phòng của hoàng đế: “Kim quốc không lâu sau đó, sẽ bại dưới tay người Thát Đát từ phương bắc xa hơn, tông thất Hoàn Nhan sẽ rơi vào kết cục tận đồ.”
Triệu Cát đầu tiên là sững sờ, sau đó vui sướng khi người gặp họa mà cười, nói: “Có ý nghĩa.”
Triệu Cấu nghe được lời này, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, chỉ không biết Hạng Huyền sẽ dùng phương thức nào để nhắc nhở hoàng đế về nguy nan sắp ta của Đại Tống.
“Đại Tống ta thì sao?” Triệu Cát bưng lên một ly trà xanh, ngữ khí thả lỏng hơn chút, rồi hỏi.
“Nhưng trước khi Kim quốc bị hủy diệt, Hoàn Nhan thị sẽ nam hạ nhập chủ Trung Nguyên.” Hạng Huyền đứng thẳng người, nói: “Đại quân chẳng mấy ngày nữa sẽ đến dưới thành Khai Phong. Đến lúc đó thành Khai Phong sẽ bị phá, bá tánh máu chảy thành sông. Tông thất Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-binh-mong-hoa-luc-phi-thien-da-tuong/4666318/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.