Hai người nhất thời đều có chút xấu hổ, Lạc Thừa Ảnh xoay đầu đi, không để ý tới y. Thanh Thương ngồi bên cạnh ngẩn người, siết chặt tay, không biết khó mà lui lại còn tiến đến như dòng nước xiết. Thời điểm hôn hắn, còn tưởng rằng về sau có thể tiếp tục, ngờ đâu, đây là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất.
"Ân..."
Lạc Thừa Ảnh rên rỉ, hai tay nắm chặt chăn, cắn môi, đầu càng cúi thấp. Thanh Thương lúc này mới hồi phục tinh thần, tới gần hắn, một tay ôm Lạc Thừa Ảnh, một tay giúp hắn xoa bụng.
"Giáo chủ, người sao rồi?"
Lạc Thừa Ảnh âm thầm chịu đau, thở phào một hơn, thản nhiên nói: "Ngươi đi ra ngoài đi."
"Giáo chủ?" Thanh Thương hoảng sợ, lúc này, cư nhiên Lạc Thừa Ảnh lại đuổi y đi... Trước kia tuy rằng chưa xác định, nhưng vẫn hằng nghĩ có lẽ Lạc Thừa Ảnh trong lòng cũng thích mình, vậy mà hiện tại...
"Đi ra ngoài đi, không còn việc của ngươi nữa." Lạc Thừa Ảnh nhích người lui vào trong, thanh âm cũng lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Thanh Thương bị cự tuyệt nhiều lần, trong lòng cũng không dễ chịu, y không để tâm Lạc Thừa Ảnh có thích y hay không, có cự tuyệt y hay không, y chỉ hy vọng đơn thuần, có thể ở bên cạnh Lạc Thừa Ảnh, không muốn hắn không để ý tới mình.
"Giáo chủ, thuộc hạ biết sai rồi, về sau sẽ không dám mạo phạm giáo chủ, thỉnh giáo chủ cho tại hạ lưu lại." Thanh Thương đứng dậy, sau đó ở bên giường quỳ xuống, hiện giờ y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430572/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.