Bên trong làn hơi nước dày đặc mang theo mùi hương ngai ngái của thảo dược. Lạc Thừa Ảnh nằm trong dục trì thật lớn, trên người chỉ mặc băng tàm sa y mỏng manh màu xám nhạt, loại y phục thượng đẳng này hoàn toàn không thể che chắn, toàn thân trên dưới đều bị nhìn thấy thanh thanh sở sở. Chỉ là Lạc Thừa Ảnh đã thành thói quen, muời năm qua lặp lại vô số lần cùng Thanh Thương trực tiếp đối diện như vậy, nên giờ phút này Thanh Thương đối với hắn tựa như không tồn tại, hào phóng phơi bày thân thể của chính mình. Lạc Thừa Ảnh nhắm mắt dưỡng thần, duy trì tâm trí phẳng lặng như thủy. Chỉ có thả lỏng và tĩnh tâm mới có thể khiến công dụng của thuốc tắm phát huy công dụng tối đa, Thanh Thương ngồi ngay bên cạnh, không dám quấy nhiễu. Khối thân thể này khiến y bao lần nghĩ tới, sa y màu xám được dệt bằng băng tàm ti, mỗi một tấc da thịt đều khiến y muốn hảo hảo yêu thương, y quả thực cũng đã làm như vậy. Chỉ là, mỗi một lần hai người da thịt gần gũi, mỗi một lần thân thể giao hòa, nhưng lại cũng là mỗi lần tâm bọn họ cách xa nhau nhất.
Từ trước đến nay, chưa một lần nào... đừng nói là Lạc Thừa Ảnh, ngay cả chính y... cũng chưa từng một lần toàn tâm toàn ý ôm lấy hắn...
"Thanh Thương, lại đây đi."
Ngẩng đầu, Lạc Thừa Ảnh nghiêng đầu nhìn y, thần sắc mang chút lười biếng. Dược dục (tắm thuốc) quả nhiên là một thứ tốt, nhớ hồi trước, Lạc Thừa Ảnh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-anh/3430559/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.